Nguyễn Ðức Nhân
Đêm phố cổ Hội An
I
Đêm mùa hạ mong ngóng người đi chưa về
Cột đèn đường lêu nghêu cúi nhìn khoảng trống dưới chân
Vỉa hè đánh rơi tâm sự
Ngã tư chờ đợi bóng người chưa sinh
Mưa cũng chẳng vội về
Những đàn kiến gồng gánh niềm hy vọng ra đi
Mái phố dang tay nâng đỡ đêm cong
Chó sủa bâng quơ đầu hẻm dẫn vào đêm thế kỷ
Gió phố tìm nhau
Rạo rực cháy hết khuya
Nhớ mãi mặt trời anh năm cũ
Đừng trăn trở
Khuya
Ngủ đi Hội An
II
Đêm mùa hạ nặng gánh hàng rong ế ẩm
Tiếng rao khàn
Ray rức đêm
Cửa em khép
Anh qua
Phố tím cành trăng cổ thụ
Mái phố đêm bịn rịn rêu xanh
Mắt phố đa tình
Liếc nhìn anh thơ thẩn khuya
Đêm phố cổ rớt tiếng ho ngoài cửa sổ
Đêm phố cổ thở phập phồng ngáp vặt
Những hạt đêm rơi vào trí nhớ đen
Nhớ một thời anh
Bán ế đời anh
Anh
Sánh vai hồn đường sá lang thang
Nghe tiếng chuông ngân anh muộn màng trên ngọn phố khuya
Nghe những cây cột Chùa Cầu kể chuyện thời trai trẻ chốn rừng xanh
Nghe rực rỡ tiếng mèo gào xé rách đêm vắt trên cổng gạch
Nghe năm tháng ám khói ngấm vào tháp miếu
Ghé vào quán vỉa hè
Gọi ly cà phê đen
Ngồi nhớ phố
Đừng trăn trở
Khuya
Ngủ đi Hội An
III
Đêm phố cổ mắt đen nhánh rơm rớm ánh người
Chớp mi lời chia tay
Anh nắng gió
Không thể ở lại
Bụi bặm dọc đường vẫy gọi ra đi
Anh không quên mắt phố
Anh đã rêu xanh
Đừng trăn trở
Khuya
Ngủ đi Hội An
2006
No comments:
Post a Comment